doduc1- Có thể nói họa sĩ Nguyễn Phan Chánh (1892-1984) là người mở lối đi đầu tiên cho tranh lụa Việt nam. Trước đó người Việt Nam cũng đã vẽ trên lụa. Tranh chân dung của quan lại, những người có vị thế trong xã hội hoặc những ông tổ dòng họ thờ trong từ đường.Nguyễn Phan Chánh với những… Read more →
Thuế chuột
dongngan Man Di quốc, vào năm 67 đời Cộng đế do việc triều chính không nghiêm, làm ăn thất bát. Dân tình ta thán rất ghê, chỗ này cướp đất , chỗ kia giăng cờ phướn đầy những chữ đòi sự công bằng. Dân càng đòi khỏe thì công bằng ngày càng ít hơn! Ngoài đời đã thế, trong triều chính… Read more →
Mùa hoa gao
doduc Tôi quen em vào tháng ba năm ấy, dưới gốc gạo già. Tháng ba dưới nắng xuân trong vắt, hoa gạo nở bung như đàn dơi lửa, cháy đỏ cả cành kéo em về với tuổi thơ trên đất Hoa Lư. Nơi ấy chị em em hay chơi dưới tán gạo phía đầu làng dưới chân núi đá. Em… Read more →
Pờ vần chải
Pờ Vần Chải doduc Xã Vần chải nằm vào gần giữa con đường trên trăm cây số đi từ Hà Giang lên Đồng Văn. Vần Chải có nghĩa là bản Mây, bản có nhiều mây phủ. Đó là cách gọi theo tiếng Quan hỏa của nhiều bản vùng biên giới theo đặc điểm của địa phương mình. Lần nào qua… Read more →
hộ khẩu
doduc 1- Tôi nhớ trước đây mấy chục năm, kiến được cái hộ khẩu hà Nội khó hơn tìm vàng. Vượt của ngõ tỉnh lẻ,kiếm hộ khẩu Hà Nội có khác gì đứng trước bức tường bê tông. Cô Quỳnh diễn viên múa gốc gác Hà Nội , có nhà phố cổ, bố mẹ còn nguyên thế mà sau hàng… Read more →
Bờ dậu
Sinh thời, nhà sử học Trần Quốc Vượng có lần cười, nói với tôi: “dân lúa nước” là chữ của tớ đấy nhá. 1. Vâng đúng thế. Lần khác, ngồi trò chuyện với nhà dân tộc học Chu Thái Sơn, tôi lại biết thêm thuật ngữ “thổ canh hốc đá”. Theo ông, đó là lối canh tác đặc biệt của… Read more →
Bắt cá mùa lũ
Hôm qua vào Huế được bạn chiêu đãi bữa nhậu trong đó có món đặc sản canh chua cá ngạnh sông Hương. Đúng là tôi chưa từng bắt gặp loài cá này, nói gì được ăn. Bây giờ nhớ lại những ngày bé ở trên quê, tôi mới nhận ra đồng đất nơi mình sống quý đến chừng nào. Thì… Read more →
Võ Lương Nhi làm tem và vẽ tranh
doducỞ ta , sau khi học xong các môn cơ bản, các họa sĩ ra trường thường gắn với một nghề mà xã hội đang cần như trình bày và thiết kế ở các nhà xuất bản, trình bày báo, tạp chí, vẽ truyện tranh, minh họa sách…Võ Lương Nhi cũng trong hoàn cảnh ấy: chị là họa sĩ vẽ… Read more →
Ship po
DoducTừ ngày có bán hàng online, những người chuyển hàng mà người ta gọi là Ship pơ tập hợp dần thành một đội ngũ đông hàng triệu người. Bây giờ tất cả các tỉnh thành trong trong cả nước đều có ship pơ. Một chiếc xe máy, gắn theo một thùng to phía sau đựng hàng, kèm theo chiếc iphol… Read more →
Thúng mủng giần sàng
DoducThời nào cũng có cái riêng. Chuyện về những dụng cụ gia đình ở nông thôn liên quan đến song mây tre nứa đã thấy đủ thứ: thúng, mủng, giần, sàng, rổ, rá, nong, nia, mẹt, dậu, xảo, thạ, giỏ, sọt…Đấy là chỉ kể vật dụng chính trong mỗi nhà ở thôn quê… Đó là cái riêng của thời vừa… Read more →
Nghề đánh giậm
DODUCChắc chẳng ai nghĩ, ngày xưa cánh đồng là cái tủ thức ăn cho cả làng cả nước. Sống qua sáu bảy mươi năm tôi mới nhận ra điều đó. Thức ăn đồ uống có thể kể đủ ra đây. Đó là hạt gạo trên ruộng, con lươn con cua con ếch đào mà xây hang ở chân bờ ruộng.… Read more →
Tranh bờ hồ- lối vẽ bờ hồ
Tranh bờ hồ- lối vẽ Bờ Hồ DoducAi từng ở Hà Nội đều không thể không biết đến “tranh bờ hồ”. Tranh bờ hồ là sản phẩm đặc biệt vẽ tay bằng màu bột trên giấy bìa. Kích cỡ không lớn, khoảng 39×54 bán rải rác ở khu vực quanh hồ Gươm. Tranh Bờ Hồ xuất hiện vào khoảng sau… Read more →
Tử vi và cuộc đời
doducNăm ba mươi tuổi, môt thày xem tử vi cho tôi, phán xanh rờn: Anh mệnh vô chính diệu, thân cư mệnh. Đói no cuộc đời trông vào chính bản thân mình thôi. Mệnh không có sao chủ là một đời vất vả, nhưng đổi lại cũng không dễ ai bắt nạt.Thày phán tiếp: Anh bị triệt cung tài, phải… Read more →
Ngẫm về dư địa chí
Ngẫm về dư địa chídoducTôi đã đọc dư địa chí của một số vùng miền, những thông tin từ quá khứ dội về kỹ lưỡng đến chi tiết mà thấy vô cùng khâm phục người làm sách, cứ tưởng đến cả con chấy con rận cũng không bỏ sót. Vậy mà mãi sau này tôi mới hiểu ra rằng mọi… Read more →
Một chuyến rong chơi
doducĐầu mùa hè mà trời vẫn mát như thu. Vậy mà đột nhiên tuần nay nóng bùng lên như lò quạt chả. Thời tiết đỏng đảnh bất thường giở chúng như cơn bốc hỏa của đàn bà khó tính…Đang mát mẻ thì đùng đùng nắng lửa rồi mưa xối xả, rồi oi bức liên miên. Sáng 8/7/2022, trời đẹp. Anh… Read more →
Từ những di vật khảo cổ
Từ những di vật khảo cổdoducHai từ “khảo cổ” tôi được biết rất sớm. Cũng như vậy, những di vật khảo cổ như trống đồng Đông Sơn, mũi tên đồng, rìu đá rìu đồng cũng từng thấy nhiều lần trên sách và trong các trưng bày bảo tàng trong và ngoài nước… Thế nhưng thấy là thấy vậy thôi. Là… Read more →
Vài câu chuyện vụn
(Viết nhân ngày báo chí) Doduc Đề từ “ chữ trinh còn một chút này”Thời phổ thông, tôi yêu văn chương, nghĩ rằng đã thế thì thi tổng hợp Văn . Nhưng thi trượtTôi từng mê mẩn văn học xô viết, Đọc Pauxtopki gặp những áng văn mượt mà như suối nguồn trong trẻo. Ước một ngày nào viết được… Read more →
Tiếp khách mua tranh
DoducLà họa sĩ, dù không tham gia kinh doanh, nhưng có bán tranh nên cũng hay phải tiếp khách. Khách thì nhiều loại. Nhưng quý nhất vẫn là khách mua tranh. Họa sĩ là đám thèm tiền số một!Đến với phòng tranh có nhiều đối tượng. Người tiện đường ghé thăm, cũng có thể đến chỉ xem tranh suông. Người… Read more →
Tiếp cận nghệ thuật
Tiếp cận nghệ thuậtDoducCách tiếp cận tác phẩm nghệ thuật rất quan trọng, vì cách nhìn khác nhau sẽ có thể cho người ta những kết luận trái chiều, xung đột khó hóa giải.Lại nhớ nhà văn Lê Lựu từng suýt bị kiện vì “ ông ấy viết chuyện “Sóng ở đáy sông” …là chuyện thằng Sóng con nhà tôi,… Read more →
Tôi viết báo thế nào
Tôi viết báo thế nàododucTôi viết báo tính ra đến nay đã 23 năm. Trước đó có thử bút lẻ tẻ những câu chuyện ngắn từ năm 1980, bài được bài không. Tôi yêu mục Tản mạn cuối tuần của tờ Lao động. Đó là tờ báo rèn nghề viết cho tôi, khi mỗi tản mạn không quá 300 chữ,… Read more →
Vẽ là cuộc chơi
DoducHiện nay phong trào vẽ nghiệp dư đang nở rộ khắp nơi mọi chốn từ Thủ đô đến các tỉnh thành trong nước. Hà Nội, Sài gòn nhiều nhất. Lò dạy vẽ mở ra do nhu cầu xã hội mới nảy sinh cho những người nghỉ hưu, người nhàn rỗi thích vẽ muốn có tí hoạt động nghệ thuật để… Read more →
Vẽ kĩ và vẽ sâu
Vẽ kĩ và vẽ sâuDoducĐây là câu chuyện bếp núc của nghề vẽ. Nó không dễ hiểu với những người ngoài nghề khi phân tích tác phẩm.Có những bức tranh vẽ kĩ đến chi tiết từng răng cưa của mỗi chiếc lá, hoặc từng gân mạch máu trên mu bàn tay người già như bản đồ sông ngòi, một sợi… Read more →
Có một gia đình như thế
Có một gia đình như thế( truyện cực ngắn)Dong nganNhững năm cuối cấp phổ thông, chị có mối tình đầu tiên. Mối tình đầu đời với chị thiêng liêng, nhưng rồi bất thành, chỉ vì nếu yêu anh thì cửa trường đại học sẽ đóng sập trước mặt với cái lý lịch đen: Bố chị là địa chủ bị xử… Read more →
Chuyện năm xưa
Chuyện năm xưa DoducÔng Thuận là ủy viên Ban biên tập.Uỷ viên biên tập của tờ báo có hai người. Hai ông đọc duyệt bài, đôi khi được ủy thác viết xã luận. Cũng có lúc làm bài vở thay tổng biên tập đi vắng. Tôi không biết vị trí Ủy viên to bé thế nào, nhưng cùng với ông… Read more →
Mệnh vô chính diệu
Mệnh vô chính diệu DoducTôi không biết gì về tử vi. Nhưng thói đời càng không biết càng hay tò mò. Cũng có vài ba người lập lá số tử vi cho tôi giải mã nhiều điều, có đúng có sai, nhưng tôi cũng chẳng nhớ hết vào đầu, chỉ còn nhớ mình Mệnh vô chính diệu. Nghĩa là mệnh… Read more →
Viết văn
Doduc Câu chuyện cổ tích Nga” Nấu súp rìu” biết rất sớm từ thời học phổ thông. Nghĩ nó cũng chỉ là câu chuyện vui với mẹo vặt của một anh thợ rừng đi đường láu lỉnh. Đói bụng muốn xin ăn nhưng sợ chủ nhà không cho phải dùng mẹo. Mượn nồi xin nước để “nấu xúp rìu” và… Read more →
Tranh lụa Việt Nam, những bước thăng trầm
doduc1- Có thể nói họa sĩ Nguyễn Phan Chánh (1892-1984) là người mở lối đi đầu tiên cho tranh lụa Việt nam. Trước đó người Việt Nam cũng đã vẽ trên lụa. Tranh chân dung của quan lại, những người có vị thế trong xã hội hoặc những ông tổ dòng họ thờ trong từ đường.Nguyễn Phan Chánh với những… Read more →
CHỈ CÓ TRỜI BIẾT
CHỈ CÓ TRỜI BIẾTdoducTên em nghe như tiếng nước suối giữa đại ngàn, lúc rộ lúc mờ như trong xào xạc gíó núi. Thật đẹp! Còn tên chồng em giống núi tiền, đọc lên người nghèo giật mình, kẻ tham nhũng thì trợn mắt muốn vồ lấy cất đi. Cuộc hôn nhân đôi ấy thật môn đăng hộ đối. Vợ… Read more →
Giàu nuôi lợn nái
Giàu nuôi lợn nái…doducNgồi nói chuyện làm ăn, anh bạn tôi vốn xuất thân từ nông thôn, nói gọn câu thành ngữ:” Giàu nuôi lợn nái- nghèo nuôi chó cái, gà con”. Vâng câu thành ngữ này từ nông thôn ra đấy.Những đúc kết của cha ông ta hay thật. Nuôi lợn nái thì lợi lớn nhưng đầu tư phải… Read more →
Đĩa hoa cúng
DoducCách đây dăm chục năm, ở Hà Nôi, lễ tiết rằm mồng một thường chỉ một đĩa hoa cũng đặt trên bàn thờ. Ít khi thấy hoa quả rườm rà.Đĩa hoa cúng, bông hồng bao giờ cũng là vai trò chủ thể bởi sắc đỏ may mắn. Đó là loại hồng quế bản địa. Hồng này thân nhỏ lá nhỏ,… Read more →
Ông ngoại tôi
dongnganÔng là người hiền hậu. ngày xưa có chụyện thày Tôn Qủa đi đường gặp con kiến cũng để mắt tránh không dẫm chân lên nó; cụ Vịnh, bố vợ tôi thuộc diện người như vậy.Ông rời giảng đường 40 năm rồiLà cựu sinh viên trường Bưởi, tuổi trẻ ông được học hành đầy đủ, tiếng Pháp làu làu, ông… Read more →
Thiện nguyện ở nui
doducTrong một lần lên khánh thành lớp mẫu giáo ở Vần Chải ( Đồng Văn , Hà Giang) năm 2014,một hình ảnh hi hữu làm tôi nhớ mãi. Đó là một bé gái chừng 3 tuổi, được một cô trong đoàn thiện nguyện mặc cho bộ quần áo mới và lùa vào chân đôi dép tổ ong mà đoàn mang… Read more →
Tranh về miền kí ức
( về triển lãm tranh của nhà giáo Nguyễn Ngọc Dậu)DoducHôm qua, 18/5/2021 trên trang facebook của Họa sĩ Lê Trí Dũng bắt gặp một album giới thiệu trên chục bức tranh của một họa sĩ nhà giáo đã nghỉ hưu nhiều năm: Chị Nguyễn Ngọc Dậu. Một phòng tranh tưng bừng của nhà giáo ở tuổi 76. Tuổi ấy,… Read more →
Trở lại Bắc Hà
Lâu lắm tôi mới trở lại Bắc Hà. Bắc Hà những năm xưa là chợ chim, chợ trâu, thắng cố chảo lớn kiểu cổ. Nnưng hôm nay, nơi trung tâm thị trấn, những khách sạn mi ni và vài khách sạn lớn cao dăm bảy tầng cao vót đã thay thế những nhà nghỉ nhỏ hai ba tầng trước đây…Những… Read more →
Du lịch tàn phá
Doduc1 – Có lẽ tôi là người ngoại tỉnh gắn bó với Hà Giang nhiều nhất, lâu nhất, đã gần nửa thế kỉ bởi trách nhiệm nghề nghiệp công việc, cứ ra khỏi Hà Nội là leo núi, nên có dịp lên Hà Giang nhiều lần. Bây giờ vẫn lên đều hàng năm vì những việc khác cho trẻ nhỏ,… Read more →
Lan man nghệ thuật tạo hình
doducTôi nhớ không chính xác, hình như đại hội Hội mĩ thuật lầ ba giữa những năm 80 thế kỉ trước. Khi ấy trong Ban chấp hành có họa sĩ Đặng Đức Sinh, Đặng Thị Khuê, Nguyễn Quân đã đưa ra đề nghị đổi tên hội Mĩ thuật chung chung thành Hội nghệ sĩ tạo hình Việt Nam. Tôi lúc… Read more →
Mã pì Lèng thương yêu
do dưc1 – Đèo Mã Pì Lèng nằm trên con đường Hạnh Phúc Đồng Văn Hà Giang, nối hai huyện Mèo Vạc và Đồng văn, dài 14 km trên độ cao 2000 mét so với mặt biểnĐèo cao dốc dựng thung sâu, dòng sông Nho Quế xanh màu ngọc bích mơ ảo trong nắng sớm chỗ ẩn chỗ hiện, óng… Read more →
Mắm tôm nướng
Mắm tôm nướngdoducQuê tôi xưa vào những ngày giá lạnh này bữa cơm hay có món mắm tôm nướng.Mắm tôm để nướng là loại mắm tôm đặc như đất sét nhồi pháo đền ấy. Khều ra bên trong hơi hồng còn bên ngoài hồng tím ngả xanh. Loại hàng này được lót lá chứa trong các gió cói, đậy vỉ… Read more →
Mảnh vườn hoang
Mảnh vườn hoang ( Kí ức về giáo sư Từ Chi)Bây giờ tôi không nhớ là đã biết giáo sư Từ Chi từ bao giờ. Làm ở ngành xuất bản, việc tiếp xúc với giới trí thức, các nghệ sĩ đàn anh gần như thường xuyên. Vì công việc cả hai bên đều cần nhau.Năm 1981 tôi được phái vào… Read more →
Nhạc trưởng
Nhạc trưởngdoduc1 – Nhiếp ảnh Nguyễn Đình Toán kể với tôi ông thích chụp ảnh từ thời học phổ thông. Một ý thích mơ hồ bám trong đầu theo năm tháng . Ông nói thêm, lại chỉ thích nếu cầm máy sẽ chỉ chụp bạn bè quanh mình. Nên từ khi có máy ảnh tập bấm máy, ông đi theo… Read more →
Nhẩn nha đường làng ngõ xóm
(Về họa sĩ Phạm Viết Hồng Lam)doducNghề nào thì học xong ra trường cũng chỉ là nhận kiến thức nền, còn thành nghề hay không phải qua một quá trình vận động tiếp. Qúa trình vận động để đi vào nghề, chọn được đường đi, nhanh nhất cũng tròm trèm 10 năm đối với nghề sáng tạo như mĩ thuật,… Read more →
Số phận nghiệt ngã
Số phận nghiệt ngã doducTôi hay đi công tác miền núi. Những tháng mưa dầm dề đường hay trơn trượt nên luôn ước tìm một đôi giày dã chiến, có thể an toàn cho việc leo trèo.Tôi đã gặp may, hôm ra nhà anh thấy có đôi giày của lính thủy đánh bộ Mỹ, gần như mới nguyên. Tôi tò… Read more →
học vẽ ở Yết Kiêu
Doduc1 – Ra công tác tôi làm trình bày và sửa mo rát cho tờ báo của khu ủy khu tự trị Việt Bắc. Báo Việt nam độc lập. Năm 1975, sau 5 năm làm việc, tôi gặp Phó tổng biên thường trực xin cho đi đào tạo chính quy, vì công tác đã được đủ thời han đào tạo… Read more →
Nghĩ vụn
Nghĩ vụn doduc Cây cối nuôi sống mình bằng bộ rễ, con nhện bắt mồi bằng tơ, con mèo bắt mồi bằng vuốt, chó thì vồ bằng bộ răng nanh, voi nhặt cái ăn bằng vòi, con cóc, kì nhông đớp mồi bằng lưỡi, con muỗi hút máu bằng vòi, con đỉa thì giống y tá với bơm kim tiêm.… Read more →
Thợ gò
Thợ gò Ông là lính Điện Biên xuất ngũ với cái lý lịch cố nông. Văn hóa ông khai lớp ba. Ba bốn mươi năm trước đây thì lớp ba cũng đuợc coi như học vấn trung bình của cấp phổ thông vì lúc ấy dân ta còn ít chữ lắm. Xuất ngũ, theo nguyện vọng ông được về làm… Read more →
Thợ gò 2
Thợ gò 2 Doduc 13 năm trước tôi viết về một thợ gò thơ. Câu chuyện thợ gò ấy cũng chẳng có gì đặc biệt, vì làm thơ thì phải tu từ, chọn vận, gò cho nó vào “môm”, nhà thơ nào chẳng phải làm. Có điều thi hứng cao thì chuyện chọn từ lắp ghép nó nhẹ nhàng, dễ… Read more →
Câu chuyện bóng đá
Xem bóng đá…và ngẫm Doduc Mùa Túc cầu thế giới đã vào cuộc. Cả thế giới vào cuộc với túc cầu. Người này thì đơn giản khoái coi anh tài túc cầu thế giới góp mặt, người khác thì xông vào cá độ. Thắng thì reo vui, thua thì hậm hực để tiếp tục theo cơn khát nước. Có mỗi… Read more →
Yêu quá
Chuyện là thế này: Đôi vợ chồng ấy là bạn tôi. Họ khá giả, cả hai đều đẹp, cả hai cùng làm nghệ thuật trong một đoàn Văn công. Họ yêu nhau săn sóc nhau kĩ lắm. Nghe nói, tối tối chồng thường bê chậu nước nóng đến rửa chân, lau chân cho vợ trươc khi bế vợ lên giường.… Read more →
Vá víu
ĐỖ ĐỨC Căn phòng làm việc của tôi ở gác hai.có cửa sổ to nhìn xuống đường. Tòa nhà nằm sâu bên trong, chừa ra phía mặt đường một khoảng sân rộng dể có thể đỗ được ôtô. Hàng rào găng tây ken dày, có gốc sù ra mốc thếch tuổi tác. Thềm đường bên ngoài rộng trên hai mét… Read more →
TƯ DUY KIẾN
Tư duy kiến doduc Một lang vườn tân thời phán: Kiểm tra đái tháo đường làm gì phải đi bệnh viện. Cứ tè một bãi ở vỉa hè là biết ngay.Thấy người nghe tỏ vẻ chưa hiểu, lang giải thích: Sáng ra thấy kiến bu quanh thì chắc chắn là bị rồi. Qủa thật lang nói không sai. Nhiều người… Read more →
Ế
Chữ “ế” tệ hại! Doduc Ế chồng. Câu nói đó vẫn còn tồn tại trong đời sống xã hội với các cô gái cập kề tuổi 30. Nhiều người nói từ “ế” bình thường với những cô gái muộn đường chồng con mà không thấy gợn gì trong đầu. Ế là từ dùng để chỉ thứ hàng hóa tồn đọng… Read more →
Gốc- thơ một vần
GỐC thơ một vần Nước lấy dân làm gốc Tham nhũng lấy quyền làm gốc Quan lấy tham làm gốc Dân lấy gian làm gốc Điện lấy tiền làm gốc Xăng dầu nuôi giá cao làm gốc Cảnh sát lấy dùi cui làm gốc Nông dân lấy khổ làm gốc Đền bù lấy cướp làm gốc Kinh doanh lấy lừa… Read more →
tranh thờ- một mô hình xã hội pháp trị
Tìm hiểu 36 bức tranh trong bộ tranh thờ của dân tộc Giáy tại xã Cốc San, huyện Bát Xát , Lao Cai thì thấy trật tự của xã hội tiên thánh giống hệt như một tổ chức chế độ xã hội của con người. Hình dung như thế này: Đứng đầu thế giới tiên thánh là vị tổ sư… Read more →
Tiếng rao
Tiếng rao doduc Tiếng rao là một hình thức truyền thông trong cộng đồng. Ở ta, tiếng rao có rất sớm từ nơi công quyền. Đó là mõ ở làng quê. Nhà mõ “ chiềng làng chiềng chạ, thượng hạ tây đông” kèm theo hồi mõ cốc cốc theo lệnh của Lí trưởng là để thông báo trát quan, hoặc… Read more →
Giáng bút
Tối 9/4/2010 tại trung tâm văn hóa Pháp, 24 tràng Tiền , Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, Phó giám đốc thư viên Hán Nôm đã có cuộc nói chuyện về Gáng bút, một hiên tượng xã hội nở rộ cách đây chừng trăm năm. Bài viết này sơ bộ giới thiệu về giáng bút theo tiếp cận còn rất mong… Read more →
Mảnh vườn hoang
MẢNH VƯỜN HOANG ( về giáo sư Từ Chi) Bây giờ tôi không nhớ là đã biết giáo sư Từ Chi từ khi nào. Làm ở ngành xuất bản, việc tiếp xúc với giới trí thức, các nghệ sĩ đàn anh gần như thường xuyên. Vì công việc cả hai bên đều cần nhau. Năm 1981 tôi được phái vào… Read more →
bạn thời trẻ
Bạn thời trẻ ( nhớ Vũ Duy Thông) doduc Những năm 1970 tôi làm báo Việt Nam độc lập thì Vũ Duy Thông là phóng viên Thông tấn xã Việt Nam thường trú tại Thái Nguyên đóng ở đồi thông, cạnh dinh thự ông Chu Văn Tấn, bí thư Khu ủy khu tự trị Việt Bắc. Sau Thông hết nhiệm… Read more →
Nhàn đàm về Phúc Lộc Thọ
Nhàn đàm về Phúc-Lộc-Thọ Doduc 1-Sau tết là lễ hội đình đám, vùng nào cũng có, miền nào cũng nhiều. Đi lễ hội vui chơi có một phần, còn lại là đi cầu phúc, cầu lộc Trước đây những việc ấy tưởng chỉ ở lớp người già, bây giờ bổ sung thêm hàng đại gia máu hơn. Cầu lấy phúc,… Read more →
Cứng nhắc và dằng dai
Cứng nhắc và dằng dai Doduc Mấy chục năm trước được nghe một chuyện ở Lao Cai cũng vui, xin kể lại. Có ông trưởng ty nọ, đúng ngày có quyết định về hưu, ông gói ghém tư trang về luôn, không đợi đưa tiễn. Cán bộ phụ trách hành chính trong cơ quan bảo ông đợi để thu xếp… Read more →
Du lịch tàn phá
Du lịch tàn phá Doduc 1 – Có lẽ tôi là người ngoại tỉnh gắn bó với Hà Giang nhiều nhất, lâu nhất, đã gần nửa thế kỉ bởi trách nhiệm nghề nghiệp công việc, cứ ra khỏi Hà Nội là leo núi, nên có dịp lên Hà Giang nhiều lần. Bây giờ vẫn lên đều hàng năm vì những… Read more →
Học tại chức ở Yết Kiêu
Doduc 1 – Ra công tác tôi làm trình bày và sửa mo rát cho tờ báo của khu ủy khu tự trị Việt Bắc. Báo Việt nam độc lập. Năm 1975, sau 5 năm làm việc, tôi gặp Phó tổng biên thường trực xin cho đi đào tạo chính quy, vì công tác đã được đủ thời han đào… Read more →
Gía trị Long Biên
Dong ngan Từ khi có thêm cầu Chương Dương, cầu Long biên gần như đã bị bỏ quên. Cô em bé trẻ trung hình như tranh mất nhiều phần việc của người chị già. Đã một thời gian dài, Long Biên chỉ còn dành cho tàu hỏa và người đi bộ, đi xe đạp. Sau này để giãn bớt ách… Read more →
Chuyện Ngâu
( cố sự tân biên-chuyện cũ viết lại) Doduc Ngưu Lang là anh chàng chăn trâu của Ngọc Hoàng , nhưng sớm có máu dê giống quan Anam. Mới tí tuổi đã mê nàng Chức Nữ, thường xuyên bỏ trâu nhịn đói để dòm nàng. Còn Chức Nữ thì đa tình, cứ nghe tiếng tiêu của Ngưu Lang là quên… Read more →
Tạp và tứ thiết
Doduc Trám vạng nằm trong nhóm gỗ tạp. Loại gỗ tạp thường không có lõi. Đã bị mục là ruỗng luôn, gẫy là gẫy đôi gẫy ba và mủn nát không còn dấu tích. Gỗ trong nhóm có giá trị là loại cây có lõi. Phần gỗ rác bên ngoài trong quá trình phát triển nhỏ dần đi và lõi… Read more →
Trí tuệ thực vật
Doduc Ngày trước người Pháp chọn giống cây trồng ở Hà Nội có giống me giống sấu, sao đen và nhội. Đây là những giống cây có rễ cọc ăn sâu. Mưa bão không dễ bị đổ như loài rễ ăn ngang xà cừ. Đây cũng là những giống có tán lá dày thu cái nóng mùa hè ở phố… Read more →
Thánh trong hầu đồng
Doduc Đền đài Tứ phủ không bao giờ thờ ma quỉ vu vơ. Nhưng qua các giá đồng từ giá Chầu, giá Quan, giá ông Hoàng bà Chúa, đến giá Cô bé, chuyện các vị thánh dâng rượu, vểnh râu cáo dùng trà chuốc rượu, thuốc xái đều diễn ra trong từng giá đồng. Và rồi thấy thánh cũng thích… Read more →
Lan man …phố
Lan man …phố Doduc Một lần ngồi nghe nhà sử học Lê văn Lan nói chuyện, ông ấy bảo Hà Nội là cái phố làng. Ba mươi sáu phố phường là phố nghề và buôn bán. Có nhiều phố còn dây mơ rễ má với những làng đồng bằng như nghề Hàng Bạc gốc Đồng Sâm (Thái Bình), Hà Trung… Read more →
Hầu bóng- một phức thể văn hóa
Doduc Diễn xướng hầu bóng cho du lịch vui chơi là sự báng bổ tín ngưỡng. Phải khẳng định đó là thứ hàng nhái làm tiền, là biểu hiện của việc buôn thần bán thánh, điều đó cần cấm tiệt. Mọi việc cái tiến hầu bóng vẽ voi thêm chân cũng là thứ phát tán mặt hàng bóp méo cũng… Read more →
Vẽ ma (2)
Doduc Tưởng đâu chuyện vẽ ma chỉ có trong nghệ thuật tạo hình, mà thủ phạm làm ma giả là sản phẩm của những họa sĩ . Kì thực đó chỉ là một hạt bụi vô cùng bé trong cuộc sống vô biên này. Với lại loại ma này chẳng giết được ai, chỉ làm phong phú thêm độ mờ… Read more →
Vẽ ma (1)
Vẽ ma (1) Doduc Bố của một cử nhân mĩ thuật tâm sự: tôi bảo thằng con tôi mày hãy vẽ thử người tao xem, lâu nay chỉ thấy mày toàn vẽ ma. Nghe vậy tôi hiểu thằng con ông vẽ gì rồi, và cũng hiểu trong đầu ông chứa đầy nghi ngờ sáng tác của thằng con. Chưa kịp… Read more →
Văn hóa làng quê
Doduc Vùng trung du quê tôi từng có câu thành ngữ” Tham như hùm đổ đó”. Ấy là câu chuyện con hùm đi đổ trộm đó của người để ăn cá. Đó là thứ ăn vơ bèo vạt tép , ăn tất tật những gì rớt và trong đó. Chẳng biết có thật không, vì hỏi thì chẳng ai trông… Read more →
Trả lễ bà chúa Mường
Doduc Từ lâu, trong dân gian đã tồn tại câu ngạn ngữ “Trả lễ bà chúa Mường”. Tôi đã nghe câu đó từ khi còn rất bé và từng hỏi mẹ, thế nghĩa là gì? Bà bảo đó là người ta chỉ loại người cốt được việc mình, còn việc làm trả thì sơ sài đại khái cho xong viêc,… Read more →
Theo đóm ăn tàn
Doduc Ngày xưa đi đêm cần thắp sáng soi đường người ta hay dùng đuốc. Đuốc là cây nứa khô dập ra bó lại dài một hai mét. Tối có việc đi đâu về muộn thường phải dự phòng đem theo bó đuốc để nhìn đường đi và tránh dẫm vào rắn rết. Tôi thường được bố mẹ dặn khi… Read more →
Thang Ca Tây Tạng
Thangka Tây Tạng- khi cuộc sống là đủ Thien huong Vài lời phi lộ Dân số Tây Tạng gốc- người Tạng chiếm chừng 1 nửa trên mảnh đất gần 4 triệu dân. Hầu như ở mọi địa điểm của thành phố khá hiện đại này, người Hán đều đóng vai trò chủ chốt, trong thời gian ngắn ngủi ở Lhasa,… Read more →
Tản mạn Long Biên
Bài dự cuộc thi entry “Cầu rồng kể chuyện ngàn năm” Tản mạn Long Biên Doduc Không biết từ bao giờ, mấy câu lục bát đã nêm vào đầu tôi Hà Nội có cầu Long Biên Vừa dài vừa rộng bắc trên sông Hồng Tàu xe đi lại thong dong Bộ hành tấp nập gánh gồng ngược xuôi Suốt ngày… Read more →
Chuyện Yết Kiêu (3)
( tiếp theo) doduc Nghề vẽ là nghề cô độc, mỗi họa sĩ là một ông vua nên từ lúc đào tạo đã sinh lắm chuyện, kể cả trong lúc chơi đùa của đám môn sinh này.. Cái quan trọng là thi vào được trường đã, còn vào trường rồi, thích thì học không thích thì chơi. Học nghệ thuật… Read more →
Chuyện thi Yết Kiêu (2)
Chuyện Yết Kiêu (2) (Tiep the Doduc 30 năm sau khi tốt nghệp trường Yết Kiêu, bây giờ về hưu rồi mà ấn tựợng kinh hoàng của tôi về mùa thi vẫn còn ám ảnh. Có những đêm nằm mơ thấy mình lại thi vào trường, trượt chổng vó, tỉnh dậy mồ hôi toát đầm đìa. Thật sướng cho những… Read more →
Quy luật muôn đời
Doduc Bảo với hoa quỳnh là có ngày đấy thì nó không tin. Nó cãi rằng chỉ có đêm thôi, ngày là cái gì nó không hiểu vì hoa quỳnh có thấy ngày bao giờ. Hoa quỳnh nở về đêm và tàn ngay sau vài giờ trong đêm. Đời hoa quỳnh ngắn vậy, quỳnh đâu biết có ban ngày. Con… Read more →
Nỗi niềm tôm cá
NỖI NIỀM TÔM CÁ Thiên Hương Ông cha mình ngày xưa nghèo thật, lo toan cuộc sống cứ điểm mặt từ miếng ăn trở đi, cái lo nó thành cả mối quan tâm thường ngày. Giờ hàng xóm 10 năm có khi không thuộc hết mặt, nhưng chục năm trước, khi hàng xóm đúng nghĩa tối lửa tắt đèn, tầm… Read more →
Nối nhớ Khau Vai
Doduc Sắp tới 27/3 âm lịch( ngày 10 tháng 5 dương) ngày chợ Phong lưu ở Khau Vai, mỗi năm một lần. Mấy hôm trước, một bạn bên tạp chí Văn Hiến gọi điện: có đi chợ Khau Vai không. Tôi giật mình nhớ lại thế là đã 5 năm nay mình chưa trở lại Khau Vai. Lên Khau Vai… Read more →
Nhớ những thước phim thời xô viết
Nhớ những thước phim thời xô viết Doduc Những ngày tháng 5 hàng năm kỉ niệm ngày giải phóng Châu Âu ngày này tôi hay nhớ về cả loạt phim Liên xô nổi tiếng của những đạo diến điện ảnh bậc thầy như Ây Danh xtanh, Chu Khơ Rai và một số đạo diễn lừng danh khác mà nay vắng… Read more →
M và Ch
M. và Ch. Tặng chú Mạo Doduc Lái xe M. phục vụ cơ quan tôi đến trên 20 năm. Qủa tình ít có lái xe ở một nơi lâu như thế. Đi công tác, hẹn 2 hoặc 3 giờ, 4 giờ sáng chưa bao giờ M đến sai một phút. Dọc đường xe nào muốn vượt M đều cho vượt,… Read more →
Lời người quê
Lời người quê Doduc 1* Hôm qua quay lại cơ quan cũ , ngồi chơi với tay lái xe, bảo vệ và một cán bộ kế hoạch. Bỗng có một cụ già râu dài tóc bạc ở phòng giám đốc đi xuống. Khi qua chỗ chúng tội, ông cụ cất lời” Em chào các bác ạ” Trong số các bác… Read more →
Kính chào Ngài Cuốc Bê
Kính chào Ngài COURBET dodưc Jean Désiré Gustave Courbet (10 tháng 6 năm 1819 – 31 tháng 12 năm 1877) là một họa sĩ người Pháp nổi tiếng, một nhân vật tiên phong của chủ nghĩa hiện thực. Gustave Courbet sinh ra ở Ornans, miền nam nước Pháp. Ông đến Paris lập nghiệp với một quan điểm thẩm mỹ mới.… Read more →
Hành trình tới tương lai
doduc Tại 29 Hàng Bài, từ 15/5 đến 25/5/2010 triển lãm “hành trình tới tương lai : thế hệ mới của mĩ thuật Nhật Bản.” Trong triển lãm này có video arts, sắp đặt, mô hình, tranh thạch bản, tranh sơn Dầu… Bài viết này tôi chỉ muốn trình bày suy ngẫm về con đường đi của nghệ thuật thông… Read more →
Hà Nội nhớ
Thiên hương Mình nhìn qua cái cửa sổ hẹp tầm nhìn thẳng chỉ với sang cửa sổ nhà hàng xóm và nếu cố nhìn chéo thì sẽ thấy 1 góc nhà máy nước xỉn nhám, trời Sài gòn bữa nay ghi xám và, phần quan trọng đây, se lạnh tuyệt vời như mùa thu HN, thậm chí như tiết lập… Read more →
Giấc ngu mơ
Giấc ngu mơ Doduc Nhớ mẹ ta xưa, không biết chữ, từ thuở con gái đã đi chợ buôn rau. Buôn chợ nọ bán chợ kia nuôi đàn con dại. Mỗi mớ rau lãi vài ba xu, mẹ đổi gân cốt và mồ hôi đem về cho con miếng ăn đạm bạc. Nhớ lại quá khứ bà nói, buôn thúng… Read more →
Davitd Thomats
Doduc 1- David Thomats, cái tên lâu nay đã khá quen với giới mĩ thuật Việt Nam cả ba vùng miền. Ông là Giám đốc chương trình Nghệ thuật Đông Dưong của Boxton. Mở đầu bằng quan hệ với Hội mĩ thuật Việt Nam, tổ chức thành công cuộc triển lãm kéo dài 3 năm qua 14 bang nước Mĩ… Read more →
Đạo lý sống
Doduc 1- Ở nông thôn Việt Nam ta bao đời nay con trâu luôn là đầu cơ nghiệp. Ba việc lớn ở đời: Làm nhà, cưới vợ, tậu trâu ( an cư, ổn đinh và lạc nghiệp). Không phải ngẫu nhiên có sự tổng kết này. Từ xa xua trong một bài hát Mo kì Yên của người Tày ,… Read more →
Cuộc hẹn
Cuộc hẹn Doduc Khó khăn lắm cuộc hẹn đồng môn của ba đứa bạn mới thành. Hai thằng đến trước vừa ngồi xếp bằng trên chiếu chưa kịp cất lời chào nhau thì dế của thằng bạn kia gáy keke. Nó rút máy bấm vội, rồi rỉ rả đối thoại. Cũng chẳng thèm nói một câu xin lỗi thằng bạn… Read more →
Chuyện thi Yết Kiêu
Chuyện Yết Kiêu (phần 1) Doduc Có một trường đại học ở Hà Nội thi vào rất khó. Hầu như chẳng ai thi một lần mà đậu. Lịch sử đã có người thi đến lần thứ 9 mới đỗ, nghe bảo đó là họa sĩ Hoàng Tích Chù danh tiếng, thời còn ông Tây. Còn chuyện thi dăm ba năm… Read more →
Cây và người
Doduc Cái cây thuở mới nẩy mầm, nó yếu ớt run rẩy trước những cơn mưa nặng hạt. Chẳng ai che chắn. nó chịu đựng hết mưa rồi nắng đén hạn hán. Năm tháng dãi dầu, cây to dần lên, từ cái thân mềm như bún rạp dưới từng giọt mưa rào, mấy năm sau thân đứng thẳng cành lá… Read more →
Bài thuốc phóng huyết cứu mạng
Bài thuốc phóng huyết cứu mạng ( theo lời kể của bà Triệu Mùi Say- người Dao ở Thái Nguyên) Sưu tầm Sơ cứu tại chỗ trường hợp trúng phong (xuất huyết não) trước khi đưa đi cấp cứu tại bệnh viện. Để người bị nạn nguyên tại chỗ Dùng kim trích thẳng vào đầu ngón tay nặn ra một… Read more →
Ấp
Ấp Doduc Cấu trúc đơn vị hành chính nhỏ nhất là xóm. Xóm chỉ vài chục nóc nhà. Ấp là nhóm cư dân khai khẩn đất đai nhóm lại với nhau ở ngoài làng hoặc ngoài soi bãi, trong đó có cả con cái trong làng do chỗ ở chật chội cũng nhoai ra đó. Ở Hà Nội, dân ngoài… Read more →
Có ai nhớ mùa sen nở
Doduc Có ai nhớ mùa sen nở kéo dài mấy tháng không nhỉ. Chắc là không. Tôi cũng vậy. Phần nhiều người ta chỉ biết sen nở vào mùa hạ, còn quãng nào của hạ, kéo dài bao lâu thì chẳng mấy ai tường tận. Bộ tranh tứ bình Hàng Trống Xuân Hạ Thu Đông, bốn bức thành bài tứ… Read more →
Bầu trời và đồng xu
Bầu trời và đồng xu. Doduc Thanh minh trong tiết tháng Ba, có ngày tết Hàn thực giỗ Giới Tử Thôi bên Tàu, cũng đi vào đời sống tâm linh của làng xã ta. Ông là người nước Tấn thời Đông Chu liệt quốc theo phò Trùng Nhĩ, ông vua bị soán ngôi trốn chạy. Trong một lần túng quẫn,… Read more →
Bia ẩn Tây Tạng
Bí ẩn Tây Tạng Thiên huong Box: Mỗi năm, có hàng chục ngàn du khách từ khắp nơi trên thế giới đổ tới Tây Tạng khám phá những bí ẩn của vùng đất Phật giáo này. Khởi hành từ Việt Nam, hiện Tây Tạng được coi là một trong những hành trình vất vả, tốn kém vào hàng nhất với… Read more →
Nhớ lâu nhớ mới
doduc Giap tết rồi. 1- Tôi nhớ vùng quê tôi, trước tết chừng một hai tháng người ta lo hái củi về cho đủ dùng hết tháng giêng. Không ai đóng cửa rừng cả, nhưng người ta kiêng chặt cây cối vào những tháng tết. Nó cũng có quyền được như con người đẻ vui với mùa xuân. Những năm… Read more →
Nóng lạnh tết này
Nóng lạnh tết này doduc 1- Giống năm 2008, tết năm nay rét kéo dài. Không băng tuyết giá buốt, nhưng cũng lạnh thấu xương với những ngày rét hại. Rét hại, hạt mầm mạ vừa nhú lên không chống cự được đã bị chín nẫu. Những giàn su su Mộc châu không chịu nổi qua hai cơn rét tràn… Read more →
Zô zô zô
Zô zô zô dongngan Zô zô zô…một hai ba: zô zô zô…zô zô bất tận! Không phải tiếng hô chèo thuyền, ai cũng biết vậy. Zô zô zô xảy ra ở quán ăn, nhà hàng. Người nhẹ nhàng bảo đó là âm thanh khiếm nhã. Người khó tính bảo đó là âm thanh thô lỗ. Vâng, bảo thô lỗ cũng… Read more →
Khi người nông cạn làm thơ
Khi người nông cạn làm thơ doduc 1- Hôm qua ngẫu nhiên ngẫu nhiên được đọc bài thơ trên mạng, vịnh con rùa . Một “nhà thơ” viết: “Có chi là sang trọng/Áo khoác vá dọc ngang/Hùng dũng bò trước cáy /Rụt cổ trước đại bàng” . Đọc xong vừa bật cười vừa tức giận vì ý đồ nhom nhem… Read more →
Tin chó chết
( tường thuât) doduc dốc xuống Công viên nước hồ Tây phía đường Âu Cơ. Phía chân dôc. Sáng 17 thang 12 năm con mèo- 2011, 7h 30 phút chân dốc Tôi đi bộ buổi sáng. Phía đầu dôc hai ba chiếc xe con rẽ xuống. Tôi đi ngược, sát dệ trái từ dưới chân dốc lên. Một thằng bé… Read more →
Tháng Ba-(1)
ĐỖ ĐỨC Tháng ba. Vẫn là tháng của Mùa xuân. Trời ấm dần. Những cơn lạnh thập thò từ vùng biên ải như kẻ chơi xấu thỉnh thoảng nghịch ngợm hắt tí hơi lạnh vào nhà mình, nay đang phải rụt tay lại vì thời tiết sắp vào hè. Người bảo khỏe ra, kẻ kêu mệt mỏi, ai cũng có… Read more →
Tản mạn mưa
doduc 1- Mồng một tháng tư bits năm nay mưa quá. Tôi bảo mưa thế này là cả cái tháng 4 này dầm đề đây.Con tôi không tin, nó bảo làm gì có chuyện đó. Nhưng rồi tôi đã không sai! Đêm hôm sau, mồng hai lại mưa xối xả hằng giờ. Nhiều chỗ đường Hà Nội thành sông. Những… Read more →