dongngan
Một lần nghe cuối đường Lò Đúc
Có thằng con đuổi mẹ khỏi nhà
Chẳng phải mẹ mình mà vẫn rơi nước mắt
Dù chỉ nghe mà tâm khảm xót xa!
Nó đuổi mẹ cướp lấy nhà để bán
Đẻ thằng con giai bằng mang cướp về nhà
Tưởng sẽ tựa, nương đâu ngờ thành đại hạn
Mẹ ra đầu đường với gánh nặng oan gia!
Tưởng chỉ một nhà có đứa con vô phúc
Đâu có ngờ chuyện đất nước gần đây
Khá giống Mẹ ở cuối đường Lò Đúc
Chết vì đám con có tướng mặt dày.
Cả dân tộc vạch vú nuôi nó lớn
Chăm lo tấm áo manh quần
Giờ thì mẹ bị coi như đàn lợn
Cho gì được nấy, ban ơn!
Đất nước ơi, sao khổ lắm thế này
Ba bốn chục năm chiến tranh mất máu
Hút mãi rồi mà chúng còn thấy háo
Mẹ bị đuổi ra đường còn mang tiếng vô ơn!
256/4/2012