Coi bói

Doduc
Coi bói là cách nói Nam, xem bói là cách nói Bắc. Tuy nói khác nhau nhưng Nam Bắc nghe đều hiểu đó là việc gì.
Hôm nay bàn chuyện coi bói tí cho vui. Nếu bạn đang là người bình thường, mà bất chợt thấy mình đẹp lên, mặt như có phấn, coi chừng, có thể bạn sẽ lâm trọng bệnh. Chuyện khí vượng đột xuất này không đùa được. nhanh vài ba tháng, chậm vài ba năm, Tôi đã nghiêm vài trường hợp rồi, đều không có sai.
Trong dân gian bắt được vàng là độc, mơ thấy vàng cũng độc.Sau đó là bị tai họa. Nhiều người từng xác nhận điều này.
Tôi có một anh bạn cùng nghề. Mất hút bao nhiêu năm. Rồi một hôm thấy báo đài rầm rĩ đưa tin ca ngợi sự nghiệp công trạng, trong đó có nhiều điều tôi chưa được biết. Tôi bấm tay thấy quẻ hung. Điện thoại hỏi mới biết bạn bị bệnh năng lắm, đang nằm chờ đi…
Những năm bảy mươi, hồi tôi còn ở trên Việt Bắc, thấy Khu tự trị được tuyên dương công trạng, được huân chương cao quí, lãnh đạo đều có huân chương nhưng mặt ai cũng thấy buồn rưn rứt. Sau đó thì biết ngay, khu tự trị giải thể, một số mất chỗ, một số lên Trung ương làm cấp phó.
Ngày nghe tin Nông trường Sông Hậu ba con chị Sương đều đựoc phong anh hùng, tôi thoáng lo. Vinh quang một đời bố đã ghê, nay cả cha con cùng vinh quang mà chị vẫn tiếp tục chèo lái. Tôi thấy lo cho chị. Rồi y như rằng.
Vụ Vinashin thì cũng vậy. Hồi mới xuất hiện cái tên mới giống Tây ấy, báo đài ca ngợi tập đoàn này như ngôi sao sáng trên thế giới trong ngành đóng tàu trăm vạn tấn. Đơn đặt hàng thế giới sắp đổ cả về đây. Tôi ngờ ngợ. Ngành đóng tàu trăm vạn tấn của các nước đi trươc ta trong khi ta chưa từng có tí vảy nào, mà nay lại giành quyền kiếm soát. Ta tài thế a? Bây giờ thì bánh đúc bày sàng, khốn khổ khi danh tiếng chưa tan thì đi vào mạt vận.
Có người cả đời không có tên trên mặt báo. Thế rồi một hôm có tên, nhưng lại nằm ở mục tin buồn. Dù cho lời lẽ trong mục ấy có thống thiết thì cũng chẳng nên ham, vì đó là sự kết thúc.
Có trường hợp là người đương thời như Đỗ Việt Khoa, sáng rực cả màn hình nhưng rồi sau khi lên hình vài ba năm thì phải đâm ơn bỏ nghề. Còn ông khác là doanh nhân nước Việt cũng om sòm về tài ba thương trường. Máy phát hình chưa nguội thì nghe tin ông bị bắt với tội danh lừa đảo. Bây giờ ai được mời làm Người đương thời thì đều quày quạy bỏ đi. Mảnh đất ấy lành ít dữ nhiều.
Hồi đất nước mới mở cửa, làng tôi có một anh vay nóng 50 cây vàng mua trầm đánh sang Hồng Kông. Chuyến ấy anh thắng to, lãi 150 cây trả gốc và lãi anh có không 80 cây. Anh hào hứng chơi tiếp. Lần này to hơn. Có kẻ thức giả bảo anh : ham vừa thôi, để 80 cây ấy là sướng cả đời. Anh không chịu. Chuyến này bên mua dìm hàng. Trầm tốt nó cũng chỉ giả loại 3 loại bốn. Anh không còn đường nào khác, đành nhắm mắt giao hàng. Về đến nhà phải vay thêm chục cây trả nợ. Đến bây giờ vẫn ngụ ở căn lều bên bờ đìa, không ngóc đầu lên được.
Lên cao mà không độc, duy nhất có một trường hợp, đó là Anh hùng Hồ Giáo. Chỉ chăn bò thôi mà anh hai lần dược thăng Anh hùng, Có độc không?Trường hợp này thì không, vì độ cao của anh chỉ bằng lưng con bò, nên chẳng ai tranh, không có độc .
Còn chuyện vào các casino thì quá nhiều. Ván đầu chơi dụt dè thường thắng đậm. Đến khi say máu chồng năm chồng mười thì đều xuống vực.
Còn có thể đưa ra rất nhiều ví dụ. Nhưng thôi…
Xét cho cùng thì lên đến đỉnh thì biết rón rén bò xuống ngay, thà mang tiếng ăn non cũng đành. Còn rướn chân tìm mỏm cao hơn đều ngã gẫy cổ cả.
Cho nên bây giờ mỗi khi nghe cái gì là đỉnh cao tôi đều lo ngay ngáy cho họ. Chỉ có người trên đỉnh là chẳng biết đến mối nguy. Tôi mà một lần được lên đỉnh chắc chắn tôi sẽ lặng lẽ bò xuống, vì hay chóng mặt, sợ độ cao. Nhựng khốn nỗi lại chẳng được thế bao giờ.

Cuộc đời con người như cái que diêm, cháy bùng lên cũng là lúc tắt cận kề. Cho nên đừng có mong đỉnh cao quá rồi mối nguy kề đó. Chỉ có một cái đỉnh hay nhất mà thành vui vẻ thì các bạn phải tự tìm hiểu lấy. Cái này không bói được.
Xem nào, tôi coi bói thế được chưa? 18/7/2010