3 ***
Phải mãi đến sáu bảy năm sau tôi mới biết đến nguyên nhân cuộc chia tay giữa tôi và em qua lời một đứa bạn cùng lớp
Bạn kể:
Cậu phải thông cảm cho nó. Tớ biết nó yêu cậu lắm. Nhưng khi vào năm cuối lớp Mười nó phải đi đến quyết định chia tay cậu là chuyện không dễ dàng gì và cũng không thể khác được.
Thì ra V. một thằng học sau tôi một lớp đã để mắt đến em từ lâu. Em biết nhưng em đã yêu tôi và không để ý đến V., còn V, thì cứ cặm cụi yêu đơn phương. Năm em thi tốt nghiệp phổ thông đẻ chuẩn bị vào đại học thì bắt đầu gặp khó khăn. Em làm hồ sơ vấp ngay thành phần gia đình là địa chủ, bố bị bắn trong cải cách ruộng đất. Dù lúc ấy em mới 8 tuổi như muôn vàn đứa trẻ khác chẳng tội tình gì nhưng là con địa chủ nhiều tội ác thì không thể thoát sự liên đới. Vào thời ấy lí lịch gia đình như thế thì hồ sơ chắc chắn bị loại ngay từ vòng đầu. Mà em thì cần phải đi học tiếp đại học để có nghề kiếm sống. Làm sao bây giờ.
Đang lúc bối rối thì ông X. Bí thư đảng ủy xã B, bố V. nơi em cư ngụ, cho người gọi em lên làm cuộc mặc cả tay đôi: Bác biết thằng V. nhà bác thích cháu. Nếu cháu ưng thuận lấy nó thì bác sẽ đứng ra bảo đảm lí lịch để cháu được đi thi. Nghe thế, em sây sẩm mặt mày. Vô vọng. Sau mấy ngày đắn đo cân nhắc em đã ra một cái quyết định bán đời mình cho một người không yêu để có được cái lí lịch cần thiết thi đại học.
Một đám cưới vội vã ngay sau khi em bước vào đại học năm thứ nhất .
Đó là tất cả những gì được biết về em tiếp sau cuộc chia tay. Còn bản thân em thì cắn răng không nói bất cứ chuyện gì từ sau khi chia tay trừ bức thư vĩnh biệt ngắn ngủi, viết như một cuộc chạy trốn.
Việc bán cuộc đời mình để đổi lấy cơ hội bước vào trường đại học đã để lại cho em bao nhiêu hệ lụy sau này. Nhưng đó lại là câu chuyện khác.