Quán 91

( để nhớ ngày mất nhà thơ Phùng Quán tháng 1/1995)
ĐỖ ĐỨC

Lâu lắm rồi không quay lại quán 91 Bà Triệu. Đó là cái quán chật hẹp, ra vào phải đi nghiêng người.
Lâu lắm rồi nên cũng chẳng nhớ nổi gương mặt cụ bà ngồi bán quán. Mà chắc đâu bà đã còn, đã hai mấy năm rồi.
Nhớ ở góc quán có cái thùng phuy xăng loại 200 lít. Bên trong không biết đựng gì, nhưng bên ngoài thì những vạch phấn trắng đánh dấu trừ dấu cộng theo lối kiểm phiếu bầu cử, dày dì dịt, không khác gì bờ tường bị bọn khoan bê tông, hút bể phốt, quảng cáo gia sư ngoại ngữ…làm cho nát bét.

Vậy những dấu phấn trên thùng phuy kia có ý nghĩa gì?
Đó  là  những biên bản ghi nợ của bà chủ quán với các lưu linh. Sau cái vạch phấn khô khan kia là hào là đồng, là lương của đám kẻ sĩ Hà thành đổ vào rượu trong những lúc gặp gỡ nhau. Đều là những túi tiền rớt mùng tơi cả.
Bao nhiêu lưu linh thì bấy nhiêu cách đánh dấu mà chỉ bà chủ quán biết và nhớ. Anh Phùng Quán hay kéo bọn tôi ra 91, khen rượu ở đó ngon. Anh bảo ngon hay không Đức cứ nhìn lượng vạch phấn trên thùng là rõ. Lại thêm một chỉ dẫn về chất lượng mà chỉ người kinh kì biết với nhau.
Hôm ấy anh Quán đến phòng chơi sớm, kéo mọi người ra quán 91 uống sếch. Đặng Nam, họa sĩ lúc đó làm trưởng ban biên tập không biết uống rượu, nhưng nể tình vẫn theo ra. Khi những chén rượu dàn hàng xong, Đặng Nam nói tỉnh queo: mọi người cứ uống đi, tôi vừa ăn sáng rồi. Tôi có thói quen chỉ uống vào lúc đói! Ở góc xa bên kia, nhà thơ Hoàng Trung Thông, nghe vậy đánh mắt nhìn sang bình phẩm “ Tay ấy thế mới là biết uống rượu, nể”.
Giá anh Quán còn thì thỉnh thoảng lại kéo nhau ra 91
Giờ chẳng biết còn cái quán ấy không. Chẳng biết có còn không cái thùng phuy ở góc nhà và các vạch biên bản ghi nợ rượu của các lưu linh nhập nhòe phấn trắng…
.
24/8/2008

  2 comments for “Quán 91

Comments are closed.